Thẻ

, , ,

Pairing: JongKey

Translator: 이나율 a.k.a Mun

Description: 

Anh sẽ đợi em….

 Thậm chí là cả đời…..Anh vẫn chỉ đợi em.

Start.

Key’s POV

Tên tôi là Kim Kibum, nhưng bạn tôi vẫn hay gọi là Key. Tôi là một sinh viên của Đại học Nghệ thuật và Thời trang Seoul (tình hình là tính để nguyên cái tên nhưng thấy nó sao sao ấy, dịch theo ý mình thôi =) ) . Tôi hiện tại đang về thăm bà mình vào dịp nghỉ hè ở quê nhà tôi, Daegu. Tôi chưa gặp bà kể từ khi tôi chuyển lên Seoul. Tôi thực sự hi vọng rằng chuyến đi này thực sự giá trị.

*Sau 30’*

Không nhận ra là mình đã ngủ quên, khi mở mắt ra thì tôi đã thấy người đẹp trai nhất trong cuộc đời tôi. Không thể trách tôi được, tôi là gay. Và…Shit! Tôi đã ngủ trên vai anh ta! Tôi đang hoảng loạn và không biết phải làm gì! Tôi nghĩ là anh ta nhận ra tôi đã tỉnh và quyết định chào tôi:

“Xin chào người đẹp ngủ trong rừng.”

Với nụ cười của anh ta. Và nó hoàn toàn đã đá tôi ra khỏi đống suy nghĩ ngổn ngang trong đầu. Tôi ngồi dậy, và có cảm giác rằng gương mặt tôi là một quả cà chua đỏ vì xấu hổ, thấp đầu mình xuống và tôi bắt đầu lẩm bẩm một lời xin lỗi. Nó thực sự rất xấu hổ!! Tôi nghe thấy một tiếng cười từ anh ta, và bắt đầu nhìn lên, chỉ để thấy anh ta đang cố kìm lại tiếng cười của mình. Tôi nhìn chằm chằm vào anh ta như thể anh là một gã điên. Anh chàng này đúng là kì lạ!

Jonghyun’s POV

Tôi không thể làm gì, em quá đáng yêu. Khi em xấu hổ, khuôn mặt em lại đỏ ửng lên. Tôi cố để bình tĩnh lại khỏi suy nghĩ của mình rằng em ấy rất đáng yêu và tự giới thiệu bản thân:

“Xin chào, tôi là Jonghyun. Kim Jonghyun.”

Và đưa tay ra để bắt tay với em. Nhưng em chỉ nhìn chằm chằm vào tôi và nói một câu gì đó:

“Tại sao tôi phải bắt tay và tự giới thiệu bản thân với một con người ngớ ngẩn như anh? Nghe này, tôi xin lỗi vì đã ngủ quên trên vai anh, nhưng làm trò với tôi thì không-không. Sẽ tốt hơn nếu anh đặt tay mình về lại vị trí cũ, Dino. Và để tôi được yên.”

Em nói trong khi nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi thật sự  chết lặng với những lời nói đó. Sẽ là nói dối nếu tôi không nghĩ rằng em giống như  một diva.

“Nghe này, tôi xin lỗi nếu tôi xúc phạm cậu, nhưng cậu thực sự dễ thương và tôi không thể nói gì khác. Xin lỗi, và này, tôi giống một con khủng long thật, nhưng cậu cũng không cần phải nói to đến như thế. Hãy bắt đầu lại và quên chuyện đã xảy ra đi, arraso? Nên…Xin chào, tôi là Kim Jonghyun và cậu là…?”

Tôi có thể thấy rằng em ấy đang lưỡng lự.

“Chào, tôi là Kim Kibum. Rất vui được gặp anh.”

Và em đã chấp nhận.

~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0

No one’s Pov

Đã một tháng từ khi xảy ra sự  cố đó. Jonghyun và Key đã trở thành bạn tốt của nhau. Key phát hiện ra rất nhiều điều về Jonghyun. Như  anh sống chỉ cách vài căn so với nhà cậu. Và nhận ra rằng, gia đình Jonghyun đã chuyển đi 2 năm trước, và anh đang ở nhà cũ của mình. Nguyên nhân vì anh muốn tự lập, và sở thích của anh là chụp ảnh. Anh giỏi sáng tác, ca hát, và đôi khi, anh thật trẻ con. Jonghyun hiện tại là sinh viên của Đại học Nghệ thuật SM, và đang là sinh viên năm cuối, giống Key. Thỉnh thoảng cậu vẫn bị bắt làm người mẫu ảnh cho anh, nhưng cậu không quan tâm, với suy nghĩ là “chàng” Dino đang mang lại niềm vui cho cậu lần nữa. Nhưng đôi khi cậu vẫn cằn nhằn với anh.

Jonghyun cũng phát hiện ra rất nhiều điều thú vị về Key. Cậu thực sự  giống như một umma. Jonghyun thực sự nghĩ cậu dễ thương khi biết tình yêu của cậu là màu hồng và thời trang.

Cả hai người họ trở nên không thể tách rời. Thỉnh thoảng, Bà của Key thường hay trêu chọc về điều đó. Trong khi Key chỉ đỏ mặt và Jonghyun phủ nhận ngay.  Điều Jonghyun không nhận ra đó là Key thực sự yêu anh, và cậu chỉ giữ điều đó cho riêng mình và nghĩ rằng đó chỉ là một cơn say nắng, sẽ mau qua vì sớm hay muộn, anh cũng sẽ rời đi. Key cũng phát hiện ra rằng, rất nhiều cô gái đang đổ rạp dưới chân Jonghyun, biết rằng anh có rất nhiều hợp đồng biểu diễn ở thị trấn. Đôi khi những fan nữ đó như bật ra khỏi nơi nào đó và thu hút sự  chú ý của anh trong khi cậu cảm thấy đau nhói ở tim, nhưng chỉ nhún vai lờ nó đi. Nhưng theo thời gian, cơn đau ngày càng phát triển hơn.

Nhưng một ngày, Key đã đánh mất nó. Có lẽ vì đau đến mức không cảm nhận được nữa rồi. Cậu đang chuẩn bị bữa trưa cho Jonghyun trước khi anh đi biểu diễn, cậu làm nó vì cậu sẽ đi vào ngày hôm sau. Nhưng điều khiến cậu ngạc nhiên đó là Jonghyun đang đi với một cô gái khác. Cô ấy đẹp, cô ấy hoàn hảo. Nhưng mình có sức hấp dẫn hơn, Hahaha. Cậu tự nói với bản thân với sự tự tin của một Diva. Nhưng họ đã âu yếm trong ghế đá của công viên và đã HÔN. Jonghyun nhìn cậu và giới thiệu cô:” Key, đây là Sekyung, bạn gái anh. Sekyung, đây là Key, bạn của anh từ Seoul.” Ke y có thể nghe được sự hạnh phúc trong lời nói của anh, nhưng nỗi đau của cậu lại là cái khác. Sekyung đưa tay mình để bắt tay với cậu. Và cậu bắt lấy nó, điều đó khiến trái tim cậu đau hơn rất nhiều lần. Sẽ ổn thôi, mày sẽ quên nó thôi. Sẽ ổn thôi, sớm muộn gì mày cũng sẽ quên mọi thứ về anh ta. Shit! Chẳng thay đổi được gì cả…

Key mỉm cười thật ngọt ngào với Sekyung trong khi bắt tay với cô. Nhưng trong mắt Jonghyun, anh biết nó là giả tạo! Anh đang định nói điều đó với Key sau buổi biểu diễn, Nhưng những gì anh đang nghe thật sự không phải điều anh mong đợi.

“Hey! Jonghyun, em mang cho anh bữa trưa này, nó chỉ là một cách để cảm ơn anh đã trở thành bạn em trong suốt mùa hè. Em sẽ đi vào ngày mai nên có lẽ em sẽ không đến xem buổi biểu diễn của anh tối nay vì em phải sắp xếp đồ đạc. Tạm biệt Jonghyun, và cả Sekyung nữa.” Kể cả khi Key đi khỏi, Jonghyun vẫn không biết phải nói gì. Anh chết lặng khi nghe tin đó. Cậu rời khỏi anh mà không nói một lời nào, cậu không cho Jonghyun nói bất kì điều gì, cậu chỉ bỏ lại bữa trưa với một cuộn băng và rời đi.

Key’s Pov

Tôi chạy về nhà bà và ôm bà thật chặt. Tôi biết việc này sẽ đến, nhưng không ngờ là lại đau đến thế này. Bà cố gắng an ủi tôi, nhưng không ích gì. Nó quá đau. Sau 5 phút, tôi bắt đầu bình tĩnh lại và cảm ơn bà. Bà chỉ mỉm cười và nói với tôi :”Nếu cháu yêu cậu ấy, đừng bỏ đi. Hãy chiến đầu vì điều đó. Không phải ngày nào cũng có người bước vào cuộc sống của cháu và khiến cháu hạnh phúc hoặc khiến cháu yêu họ đâu Kibummie, nếu cháu yêu cậu ấy, hãy cố lên.” Bà nói với tôi để tôi có thêm can đảm.

“Nhưng anh ấy đã yêu một người khác rồi bà ạ! Anh ấy không còn cần cháu nữa, Được rồi bà, cháu sẽ đi ngày bây giờ, cháu vẫn cần phải chuẩn bị cho ngày mai.”

Cuối cùng tôi cũng sắp xếp đồ xong, nhưng điều làm tôi bận tâm là lời thú nhận tôi đã ghi lại trong CD để trên bàn ăn. Chỉ mong anh sẽ không ghét tôi.

Tôi vẫn nhìn chằm chằm lên trần nhà. Không thể ngủ được vì tôi đang lo lắng~ Định mở cửa ban công để hít thở chút không khí mát dịu buổi đêm. Nhưng những gì tôi nhìn thấy ở đó là điều mà tôi không hề mong đợi.

Jonghyun’s Pov

Tôi vẫn shock vì những điều Key nói với tôi. Tôi biết rằng chúng tôi chỉ là bạn, nhưng với tôi, nó còn hơn thế, chỉ là tôi không thể nói vì tôi biết em sẽ từ chối tôi. Anh yêu em, Key. Đó là những điều tôi muốn nói với em. Tôi hẹn hò với Sekyung chỉ để quên em, nhưng đến bây giờ tôi mới biết tôi không thể đi. Tôi đã ăn bữa trưa em làm, nhưng khiến tôi bận tâm vẫn là cái CD em đưa cho tôi. Sau buổi diễn, tôi chạy thẳng về phòng khách và xem cái CD của Key.

Và trong CD, là lời thú nhận của em.

“Hey Jonghyun, nếu anh đang xem cái CD này, thì em chỉ muốn nói với anh rằng, em thật biết ơn vì đã gặp anh. Em chưa bao giờ nói với anh trước đây vì em thật sự bối rối về điều đó nhưng rồi em nhận ra là Kim Kibum yêu anh. Em biết anh sẽ không bao giờ chấp nhận tình cảm này, nhưng……yeah….nên…yeah….Em chúc anh hạnh phúc! Tạm biệt…..Bạn của em!”

Và video kết thúc, em ấy yêu tôi.

Tôi cảm thấy như nước mắt đang chảy dài trên gò má.

Oh

My

God!!!!

KEY YÊU TÔI!!!!!

Tôi vẫn đang mỉm cười như đồ ngốc cho đến khi hiện thực giáng vào tôi một cú thật đau. F*CK! Key sẽ đi vào ngày mai, tôi bật dậy, lấy áo khoác, chạy ra khỏi nhà, khóa cửa lại. Thật may là nhà Key chỉ cách nhà tôi vài căn. Tôi trèo lên một cái cây hướng về ban công phòng em. Tôi có thể thấy em đang nhìn chằm chằm lên trần nhà, tôi đoán có lẽ em chưa biết tôi đang ở đây. Tôi gõ nhẹ cửa khi thấy em đang bước vè phía ban công, khẽ thôi. Đủ để em nghe thấy. Em shock và chạy nhanh để mở cửa cho tôi

“Jonghyun, tại sao anh—–”

Tôi không để em hoàn thành câu nói vì tôi đã áp môi mình lên đôi môi màu anh đào ngọt ngào của em.

“Kibum, anh biết mình vẫn đang quen với Sekyung nhưng anh yêu em, và chỉ yêu một mình em thôi!” Tôi nói với em sau nụ hôn, và em khóc.

“Em cũng yêu anh. Anh không biết là anh đã làm em đau đến thế nào khi hẹn hò với cô Sekyung đó đâu! – Em nói, và bắt đầu đánh vào tay tôi.

“Ouch! Anh biết, anh xin lỗi mà~” Tôi ôm em thật chặt. Đêm nay thật không thể nào tuyệt hơn.

~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0

No one’s pov

Cả hai người đều rất hạnh phúc khi nhận ra tình cảm của nhau. Họ đang ôm nhau trên giường của Key. Cậu đang nhắm mắt trong khi anh đang thưởng thức vẻ đẹp của người trước mặt mình. Key muốn Jonghyun ở lại đêm nay và anh đồng ý

“Hey~ Jonghyun.”

“Neh~ Yeobo!”

Cậu đỏ mặt vì cách xưng hô của anh trong khi Jonghyun thì cười khúc khích trước sự dễ thương của người yêu mình. Nhưng cậu vẫn hỏi.

“Anh biết là em sẽ đi đúng không?”

Anh không trả lời.

“Anh vẫn sẽ đợi em chứ?”

Key hỏi, cậu sợ hãi khi nghĩ câu trả lời có thể là gì…

“Anh sẽ đợi em…..Thậm chí là cả đời…..Anh vẫn chỉ đợi em…Hứa đấy.”  Jonghyun nói, anh vẫn chăm chú ngắm Key đang mở to mắt ra nhìn mình.

“Em sẽ giữ lời hứa của anh, Hyun. Em yêu anh.”

Key hôn nhẹ lên môi anh

“Anh cũng yêu em, Kibum”  Jonghyun trả lời. Anh ôm chặt Key hơn, hôn cậu.

Em cũng sẽ chờ đến lúc đó, hyung. Ý nghĩ cuối cùng của Key trước khi chìm sâu vào giấc ngủ.

End. 

Comt and like nhé, không là mình buồn đó a~

p/s: Thật sự là mình chưa có beta đâu *ôm mặt*